XƯỚNG – HỌA

Thứ bảy - 29/10/2005 21:00
Dương Mãng, Trọng Tuấn bày đặt chuyện xướng hoạ mà anh em Hàm Nghi hưởng ứng đông quá. Những vần thơ đường dịu ngọt tưởng chừng nằm sâu trong quên lãng nay sống lại dường như không dứt được. Bài nào cũng hay, giận một nổi trang ấn phẩm Hàm Nghi Yêu Dấu 4 có hạn…

Dương Mãng, Trọng Tuấn bày đặt chuyện xướng hoạ mà anh em Hàm Nghi hưởng ứng đông quá. Những vần thơ đường dịu ngọt tưởng chừng nằm sâu trong quên lãng nay sống lại dường như không dứt được. Bài nào cũng hay, giận một nổi trang ấn phẩm Hàm Nghi Yêu Dấu 4 có hạn…

Dương Mãng xướng:          

Thăm mái trường yêu

      Bao năm xa vắng lại quê hương.

      Thăm cảnh ngày xưa, viếng mái trường.

      Một thưở mai danh do thế buộc! 

Nay chừ sáng giá bởi tình vương!

      Nhớ thầy quý kính lòng yêu mến.

      Gặp bạn thân thương dạ tủi mừng.

      Bóng ngựa thời gian! Trời kỷ niệm!

      Rờ đầu tóc đã trót như sương!

                  DM.Oslo quý đông 2006,

Thân Trọng Tuấn họa:  Thế sự thăng trầm: !

                        Giáng sinh càng lạnh kiếp tha hương:

                        Ơi bạn bè xưa học một trường!

                        Cuộc đời dâu bể: lòng ngao ngán,

                        Thế sự thăng trầm: dạ vấn vương!

                        Thầy cô thưở trước nghe càng nhớ,

                        Bằng hữu giờ đây thấy cũng mừng!

                        Hải ngoại âm thầm nhìn tuyết trắng,

                        Trăng tàn theo tiếng quạ kêu sương!

                       

Hàm Nghi trường cũ niềm yêu dấu

                        Ra đi hay ở lại quê hương

                        Mấy độ thời gian vẫn nhớ trường

                        Lịch sử thăng trầm càng quyến luyến

                        Non sông cách trở vẫn tơ vương

                        Thầy cô xa cách lòng thương nhớ

                        Bè bạn sum vầy dạ vui mừng

                        Thương quá Hàm Nghi bao kỷ niệm

                        Thầy trò mái tóc đã pha sương

                                                        Nh_Tayngan

Songuyên hô :         BẤT NGỜ 

Ai ngờ Dương Mãng biết làm thơ 

Chuyện lạ như ri khá bất ngờ  

Cứ ngỡ ngày đêm chăm chống gậy 

Nào hay trở chứng lại làm thơ.   

                                          NĐT Songuyen

Dương Mãng trả lời:

                                 Làm thơ

                        Ai chê mặc kệ, Mãng làm thơ,

                        Có lạ chi mô ng?? với ngờ!

                        Thưở trẻ mò cua không ngại kẹp,

                        Nay già sợ ếch phải làm thơ!

Mõ Hàm Nghi:       Nàng Thơ

      Võ tướng khi không lại xướng thơ

      Xứ lạnh gây thêm chuyện chẳng ngờ:

      Những tưởng công binh cày xúc tuyết,

      Ai dè xe ủi miết nàng thơ!

                  (Songuyen, Döông Maõng thu trước là dân công binh)

Hoàng Văn Phong:   Đừng Ngại

                        Thấy các bạn mình xướng họa thơ;

                        Cũng gượng vài câu thiệt chẳng ngờ!

                        Đâu phải Thi đàn mà ngần ngại,

                        Vì tình cựu hữu tạo hồn thơ!

                                    Hoàng Văn Phong, HN 55-58.

 

Songuyên họa: Ta về lối cũ đẹp mù sương

                        Mỏng manh trăng dát bạc dòng Hương

                        Ai hát bên sông khúc đoạn trường

                        Đâu phải vô tâm nhìn lá rụng

                        Mà đang tìm mối gở tơ vương                               Mới hôm nào trở trăn thương nhớ

                        Mà đến nay hoan hỷ réo mừng

                        Thôi kệ buồn chi con nước dẫy

                        Ta về lối cũ đẹp mù sương

                                                 Songuyên NĐT

 

Được thể SONGUYEN xướng:

    Chiều cuối năm

Có lẽ hoàng hôn đang tím dần 

Ta thầm nghe tóc trổ hoa răm 

Chiều lên sương đọng vàng cây cỏ 

Én nhả tin về cay mắt xuân 

                  Rượu đốt tâm can người mộ điệu 

                  Thơ tràn ý nhạc khách hòa âm 

                  Thời gian chảy mãi vào vô tận

Thoang thoảng bên đời huơng cố nhân.

 

Dương Mãng họa:     Nhớ Bạn

                        Cho dẫu mùa thu nhuộm lá dần,

                        Mái đầu sợi tuyết sợi hoa râm!

                        Lòng luôn hý hửng chờ tin én,

                        Dạ mãi nôn nao đợi gió xuân.

                        Khoái nếm men tình người trí lự,

                        Thích say rượu nghĩa khách tri âm.

                        Thời gian ngoảnh lại ta còn nhớ:

                        Vui vẻ một thời! Hỡi cố nhân!                                                                                     

 

Hoàng Văn Phong :

Chiều cuối năm

                        Tháng hết ngày qua cứ chuyển dần,

                        Xem ra mái tóc đã hoa râm.

                        Giải nắng thi gan cùng gió hạ,

                        Dầm sương đọ sức với mưa xuân.

                        Hội ngộ lời ca đầy hoan lạc,

                        Ly huơng khúc nhạc thiếu dư âm.

                        Nhớ mái trường xưa: Thầy, bạn cũ...

                        Đêm đông lạnh lẽo kiếp tha nhân.

hoangvphong2@yahoo.com

Vọng cố nhân.

                        Ngày tháng thoi đưa cứ hết dần,

                        Khi thời hạn hán, lúc lâm râm.

                        Hững hờ gió cuốn cùng nắng hạ,

                        Lờ lững sương gieo với mưa xuân.

                        Đất lạ lạc loài thân cô lữ.

                        Trời quen lưu luyến kẻ tri âm.

                        Hàm Nghi! Ôi mái trường xưa ấy!

                        Lẩn thẩn ai hoài vọng cố nhân.

Thân Trọng Tuấn

Mõ Hàm Nghi xướng: Đời như cơn gió thoảng

Thế sự xôn xao sóng bập bềnh,

Tấm thân du tử thả lênh đênh,

Tháng ngày phiêu lãng tình cô lữ,

Non nước mù khơi ý gập ghềnh.

Ngoảnh lại đời như cơn gió thoảng,

Quay về mộng vẫn tỏa mông mênh.

Nhắn bạn Hàm Nghi bao thương mến:

“Gấp cho bài họa kẻo buồn tênh!”

 

Songuyên họa:                      Tìm quên 

                        Không lẽ hồn thơ mãi bập bềnh 

                        Bình minh đỏ nắng gío lênh đênh 

                        Bâng khuâng ta mộng đời yên ả 

                        Ngún ngẩy em đi bước gập ghềnh 

                        Tình trổ mầm non hoa lúng liếng 

                        Sương trêu tóc bạc cõi mông mênh 

                        Thầm nghe tim cỗi thôi cằn cỗi

                        Ngẫu hứng tìm quên lòng nhẹ tênh.

                                               Songuyên NĐT

Và:

ĐứcTín songuyen ơi! thơ anh hay quá trời! tiếng sông hương dịu ngọt, câu tâm sự đầy vơi! từ chân trời xa thẳm, cho tui nhắn đôi lời: hơn nửa vòng trái đất, vẫn thân ái đùa chơi! tình Hàm Nghi cựu hữu, cứ khăng khít không rời! cho dù không quen biết, cũng trường cũ một thời! vài ba câu tâm sự, gượng ép vần thơ xuôi! di luân đường hiu quạnh! người bạn Hàm Nghi ơi!

Thấy vui quá Xuân Thìn lên tiếng

Vè... lộn vè,

                       giữa chốn quê nhà mà tha hương ,

                       vắng bầu  bạn xưa, xa mái Trường!

                       ngã  ngựa ; lợi danh - hề - mây khói ,

                      (Ngu Cơ biệt ẩn cùng Bá Vương). *

*Xuân Thìn hẹn để tổ chức phát học bổng Huế Hiếu Học cho sinh viên rồi sẽ tính…

Xướng:                       Cùng  bạn

                        Nhìn thấy anh em xướng họa thơ

        

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

DANH SÁCH CÁC TRƯỞNG BAN LIÊN LẠC & GIAO LƯU QUA TỪNG NĂM

DANH SÁCH CÁC TRƯỞNG BAN LIÊN LẠC QUA TỪNG NĂM & GIAO LƯU TRƯỞNG BAN LIÊN LẠC (Ghi chú: Từ 2016 đến nay chưa chính xác). Trưởng ban thứ 27 NĂM 2024-2025 Trương Hoàng. Địa chỉ: . Điện thoại: . Điện thoại di động: .Email: Lần thứ 26 NĂM 2022-2023 Chưa cập...

Website Hàm Nghi Huế trước 2017
Website Hàm Nghi Huế trước 2017
Quỹ Giáo Dục Huế Hiếu Học
Quỹ Giáo Dục Huế Hiếu Học
Logo Họ Nguyễn
Công ty Cổ phần Tập Đoàn Họ Nguyễn
HES - Hospitality Entertainment Sai Gon
HES - Hospitality Entertainment Sai Gon
Thăm dò ý kiến

Ban biết gì và lịch sử Trường Hàm Nghi Huế?

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi